Giai điệu thiền ở Thánh Sơn

19 năm qua, dịp lễ 30/4 là con thường nghỉ và ở nhà xem phim hay quây quần cùng các thành viên trong gia đình. Nhưng năm nay thì khác, con nghĩ chắc là do duyên. Con cùng Sư cô và các anh chị thiền sinh đã có cơ hội ôn tập thiền Vipassana tại Pháp viện Thánh Sơn – Nha Trang. Do là thiền sinh trẻ nên phải đi đường vòng thay vì từ Sài Gòn lên thẳng Nha Trang. Tụi con khởi hành từ Sài Gòn, lên Nam Cát Tiên ghé vào chùa Hồng Trung Sơn để đón thiền sinh ở đây.

thanh-son-1

Đã lâu lắm rồi con không về chùa, khi bước xuống bỗng nhiên con nhớ hồi đó con nói: “ Thoát đây rồi chắc chắn sẽ không quay lại lần 2 vì nơi đây là lò luyện Ngọc Tỷ tự thân rất kham khổ”, nhưng không hiểu vì sao sau khi về lại Sài Gòn con nhớ nơi đây da diết, bước xuống xe con đi dạo xung quanh thấy chùa mình thay đổi nhiều quá, đi một vòng tự nhiên các kỷ niệm năm xưa ùa về làm con muốn ở lại đây, không muốn lên xe đi tiếp nữa,…Xe tiếp tục lăn bánh ghé ngang Bảo Lộc, chạy qua Đà Lạt với những con đường đèo khá nguy hiểm, đi không ngừng nghỉ, ăn trưa trên xe… Đường vào Thánh Sơn nếu đi một mình chắc có lẽ con sẽ không đi được hết đường vì nó xa xôi hẻo lánh, không một bóng người, đi sâu sâu vào và băng qua cánh đồng sẽ đến Pháp viện Thánh Sơn và Thánh Sơn đón chúng con bằng một chiều mưa lất phất. Kiến trúc ở đây con rất ấn tượng và cứ ngỡ như con đang lạc vào Ấn Độ hay Myanmar thu nhỏ cùng với tinh dầu xả lan tỏa khắp nơi làm con cảm thấy : “Ôi! Cực lạc là ở đây rồi”.

thanh-son-2

thanh-son-3

thanh-son-4

Do Sư trụ trì , TT. Thích Giác Khoan bận nên mãi đến buổi sáng hôm sau mới được diện kiến và thỉnh Sư giảng pháp. Giọng nói ấm áp, nhẹ nhàng, từ tốn, xuất khẩu thành thơ, tài ba cầm kỳ thi họa, tất cả thư pháp nơi đây đều cho Sư thủ bút. Là kiến trúc sư, sư tự tay cắm hoa, đề thơ cả ngôi Pháp viện… Điều khiến con đây thêm quý mến, ngưỡng mộ Sư, ngoài sự tiếp đãi nồng hậu, nhiệt tình của Sư là tấm lòng Sư dành cho Hồng Trung Sơn, sự kính trọng của Sư với Sư cô của con

thanh-son-5

Vào ngày thiền sinh tụi con tu tập, Sư đã cho thiền sinh mượn một căn lầu ở trên Chánh Điện mà nghe nói Sư chưa từng mời ai lên, nơi có những cánh cửa gỗ trăm năm. Cả Thánh Sơn hôm ấy đóng cửa, không tiếp phật tử bên ngoài để giữ sự thanh tịnh cho thiền sinh tu tập. Trong những thời giải lao, từ trên lầu cao nhìn xuống cánh đồng, con thấy nhiều đoàn xe lớn bé chạy vào pháp viện rồi lại quay đầu đi ra…Vì lẽ đó, thiền sinh chăm chỉ tu, giữ giới nghiêm túc hơn bất kỳ khoá 1 ngày nào.

thanh-son-7

Theo lời kể của Sư, sau 16 năm du học khắp nơi, Sư về Thánh Sơn từ năm Ất Dậu 2005, gần 12 năm và vẫn tiếp tục xây dựng đến hôm nay. Nơi đây, xưa kia là vùng đất hoang, mộ địa hàng ngàn người Chăm, nằm trên một ngọn đồi nhìn xuống những cánh đồng lúa có màu xanh thẳm, có màu vàng một màu lúa chín. Một ngôi chùa rất đẹp, từng góc ngách, lối đi, khe nước viên đá, cành hoa ngọn cỏ đều do chính tay Sư thiết kế. Thánh Sơn mang vẻ đẹp tinh hoa hội tụ của các hệ phái Phật giáo, là ngôi nhà chung mà Sư gửi gắm tâm nguyện:

“Tăng chúng bắc trong nam
Thiện tín hai hàng đồng tu đồng học
Thương yêu nhau bờ kia cũng lội
Đừng phân biệt tông thừa đại tiểu”.

Sư chia sẻ rằng, nhiều vị đến nơi đây, dù là đạo phái nào cũng sẽ tìm thấy sự ấm áp, gần gũi, tìm thấy một góc riêng quen thuộc của mình để tâm được lắng dịu, an lành…

thanh-son-8

thanh-son-9

thanh-son-10

thanh-son-11
Trước khi về, Sư dẫn thiền sinh chúng con đi tham quan Danh Trại Hoàng Trầm, ông chủ ở đây là đệ tử tại gia của sư nên khi nghe sư nói muốn dẫn đoàn thiền sinh đến đây tham quan, nghe tin ông ấy rất hoan hỷ và cho nhân viên đón tiếp hết sức nồng nhiệt: “đón y như đám cưới vậy”, khi về còn tặng cho thiền sinh mỗi người một phần quà nữa.

thanh-son-12

thanh-son-13

Rời Hoàng Trầm, chúng con đến MerPerle Hòn Tằm. Khi đến đây tụi con được chiêu đãi một bữa tiệc chay rất ngon, sau đó nghỉ ngơi và tiếp đến chiều tụi con đã có 1h đồng hồ tọa thiền ở đây và tắm biển.

thanh-son-14

Ở ngoài xa kia, từng đợt sóng biển cứ kéo nhau lao vào bờ, không ngớt như thể chúng muốn tìm về với bến bờ bình yên. Nhưng không phải con sóng nào cũng vào được tới bờ một cách trọn vẹn. Có con sống nhỏ, mới đi được nửa đường rồi thôi; có con sóng chưa gì đã vỡ tan vì vô tình bị những con sóng khác dập vào, hay lại phải chia ra làm nhiều con sóng nhỏ thi nhau tìm đến bờ. Con người ta cũng thế, ai cũng mong mình hạnh phúc, yên vui, đạt được những cái ước muốn trong đời, nhưng mấy ai làm được và dẫu có được thì chắc gì đã như ý của mình?!

Ngồi nhìn biển bao la, hít thở bầu không khí trong lành, tươi mát, tôi thấy mình nhỏ lại, cái “tôi” như vỡ òa, tan theo bọt biển, hòa vào đại dương. Tôi thấy mình bình yên hơn, quên đi cái náo nhiệt, xa hoa chốn thị thành. Con người ai cũng cần lắm những khoảnh khắc này, những giây phút được sống, được hát cùng với thiên nhiên, đất trời. Hạnh phúc với tôi chỉ đơn giản thế thôi! ( trích Vũng Tàu và bài học từ biển)

Sau chuyến đi này, con cảm thấy xấu hổ vô cùng, tu chưa được bao nhiêu mà toàn hưởng phước ké, sau đợt này con sẽ tu ngoan hơn nữa để xứng đáng với những gì mà con đã nhận vì “Món vay, món trả phải đồng”.

Cầu nguyện cho con và mọi người đều được an lành trong chánh pháp!

30/4/2017

Con, Trần Mai Bảo Hân
SV Năm 2 HVHKVN, bài viết dưới sự hỗ trợ của chị Tuệ Giải