Hồng Trung Sơn! Nơi ấy tôi tìm về.

Được tham gia khoá thiền vào tháng 7, trong tôi vẫn luôn nhớ mãi những gì mình đã may mắn được trải nghiệm trọn vẹn 10 ngày thiền tập đầy ý nghĩa và hạnh phúc. 10 ngày quý giá của cuộc đời tôi để tôi bắt đầu một hành trình, mộtcon đường mới mang tên Giác Ngộ.

Cái duyên đến với tôi như một cơn gió. Hiện tại đến bây giờ tôi vẫn luôn muốn giữ mãi cơn gió đó. Luôn muốn giữ chữ duyên và gieo đủ duyên đến với phật pháp. Tự hỏi làm sao để giữ được cơn gió khi đã biết được vô thường! 

Được biết đến Hồng Trung Sơn rất nhiều năm về trước nhưng thật sự tôi không có thời gian để suy nghĩ về thiền. Cuộc sống của tôi lúc đó rất bận rộn, luôn lao về phía trước, luôn hướng ra ngoài mà quên rằng bản thân ta đã bỏ quên ta. Khi tôi đăng ký khoá thiền thì lúc đó ban tổ chức đã ngưng nhận vì số lượng thiền sinh đã đủ và tôi chỉ được vào dự bị. Nhưng may mắn tôi cũng được tham dự chính thức. Tôi luôn nghĩ duyên đã đến với tôi nên tôi rất hăng hái vui tươi xách ba lô lên và đi. 


Tôi rất ngạc nhiên khi đến chùa, từng khâu sắp xếp giấy tờ, tiền bạc, điện thoại lại nhanh chóng và niềm vui tươi, nhiệt tình của các Anh Chị trong ban phục vụ dành cho tôi. Lại một lần nữa, tôi được xếp vào phòng chỉ có 2 người, trong khi có phòng ở tới 20 người. Màn mùng chăn chiếu đã chuẩn bị hẳn hoi. Phải chăng chữ duyên cũng quá nhiệt tình với tôi. Tôi đến với khoá tu với mục đích là tu tập nên đối với tôi điều kiện nào cũng là phép tu để mình nhìn nhận về cuộc sống này. Nhờ những may mắn đó mà tôi luôn cân nhắc bản thân phải luôn tinh tấn tu tập. 

3 ngày đầu tiên tôi phải đếm từng ngày từng ngày một. Tôi không nghĩ ngồi thở mà khó khăn đến thế. Nhưng dần dần, những phương pháp, những lời của Thầy: Ni Sư Hằng Liên đã hiệu quả khi tâm tôi được lắng lại. Thật thú vị khi tôi biết được tâm của tôi, khi tôi đã tìm lại tôi. Đã bao lâu nay tâm tôi cứ lao theo học hành, kiếm tiền, danh vọng. Tôi đã bào mòn giá trị của mình, để rồi lúc đau khổ mới tìm nơi nương tựa. 

Ngày thứ 4 trở đi tôi đã thật sự hiểu rõ hơn về thiền, trải qua 4 ngày không nói chuyện, không điện thoại, không internet. Tâm tôi đã vơi đi những suy nghĩ ở ngoài kia, chỉ biết hiện tại đang ở chùa và tu hành. Mà thật sự là vậy mà, chỉ có ăn, thiền và ngủ. Ăn thì ngon, thiền thì có đệm, ngủ thì có chăn màn đầy đủ. Thiền sinh chúng tôi thật là sung sướng.

Những bữa cơm trong chánh niệm thật ngon và yên ắng biết bao. Sự nhiệt tình, chu đáo của Anh Chị Cô Bác phục vụ đã tiếp sức cho tất cả chúng tôi. Cứ thế ngày ngày trôi đi, trong phim”cuộc đời Đức Phật” có đoạn 1 vị vua đã hoảng sợ khi vào rừng vì sự yên tĩnh của Đức Phật và mấy ngàn đệ tử đang ngồi thiền. Và tôi cũng vậy, tôi đã tỉnh thức khi được ngồi yên tĩnh cùng 150 thiền sinh. 

Tôi nhớ mãi cái cảm giác yên tĩnh rồi một cơn mưa đổ ầm xuống. Làn gió mát thổi qua kèm theo hương thơm mà tôi nghĩ đó là hương thơm từ hồ sen bên cạnh phòng thiền. “Mưa rơi xuống bùn nhưng toả ngát hương sen”.

Ngày thứ 10 cũng là ngày mà những giọt nước mắt thay nhau rơi, sau 9 ngày trải nghiệm, sự nhức mỏi, sự nhận biết rõ hơn về hạnh phúc chân thật. Giọng nói ngọt ngào đầy cảm động của Ni Sư Hằng Liên đã chạm đến tận cảm xúc mỗi người. Khi tâm đã đủ lắng, đã chấp nhận nghe thì lúc đó là lúc chúng ta cảm nhận được rõ ràng và đúng đắn nhất. Nước mắt rơi nhưng trong lòng lại thoải mái, lại quý cái thân này, cái cuộc sống đáng trân trọng này. Tôi đã tìm lại được chính tôi, cái tôi đơn giản, mộc mạc. Tìm lại được rồi tôi lại buông cái tôi bé nhỏ này xuống, tự hứa với bản thân sẽ sống tốt hơn, không hẹp hòi, ích kỷ. Sống vì mọi người, thấu hiểu hơn để chánh niệm được con đường hạnh phúc mình đang trải nghiệm.

Ngày cuối cùng. Đêm hôm đó tôi không thể nào ngủ được, nằm mãi đến sáng thì tất cả mọi người dậy dọn dẹp tổng vệ sinh và kết thúc khoá thiền. Ai cũng vui tươi khi đã được sống trọn vẹn 10 ngày chánh niệm. Sáng hôm đó khi kết thúc khoá thiền nhìn mãi không thấy Thầy đâu. Tôi nghĩ những gì đáng quý nhất Thầy đã mang lại cho mọi người chỉ với mong muốn sự an lành, hạnh phúc được lan toả yêu thương. 

Một lần nữa con xin cám ơn Thầy đã tạo điều kiện, đã tổ chức khoá tu để con được giác ngộ cho bản thân nhiều điều giá trị. Để con hiểu rõ về thiền tập, cũng như giá trị thiền mang lại sự tỉnh thức, tuệ giác. Để cho con yêu quý thời gian được sống và chánh niệm được mỗi hành động mình đang làm. 

Lời biết ơn gửi Thầy

Mang con đường giác ngộ

Đánh thức trái tim con

Quay trở về tỉnh thức

Adidaphat!

Phong Văn