Hè đến chốn già lam
Cuộc sống luôn có nhiều khó khăn thử thách, không những vậy mà còn đầy những cạm bẫy, đầy “yêu ma”… nhưng lớp trẻ chúng con được học hành, luôn khao khát chánh trí, phân biệt được cái đúng – sai, nên làm và không nên làm. Thế nên hè năm nay, hơn 100 bạn trẻ đã khoác ba lô đến… chùa Hồng Trung Sơn, chọn cho mình một hình thức rất riêng để “giải nhiệt” thay cho những chuyến đi chơi xa vì ở đây chúng con được rèn luyện về đạo đức, tác phong, được hun đúc tinh thần trước những đau khổ hay vấp ngã, và có bản lãnh để đứng lên.
Biết con đến chùa, bạn bè lại bảo con như bà cụ non cứ suốt ngày chui rúc ở đó làm sao mà phát triển, cạnh tranh với xã hội khi ra trường? Nhưng thử hỏi nếu khi còn trẻ, nếu ta không học cách nuôi dưỡng lòng yêu thương và nhân cách của mình thì sau này liệu ta có thể làm gì với một tâm hồn thiếu cảm thông và chia sẻ. Không những thế, đến chùa cũng là lúc mình sống trọn vẹn ở giây phút hiện tại cũng như đang nuôi dưỡng hạt giống tốt ở tương lai.
Dù đã dự khóa thiền thanh niên 2016, hè năm nay trở lại con mới nhận ra một đều rất nhỏ vô cùng nhưng lại đáng quý biết bao. Là một sinh viên sống xa gia đình, đã từ lâu lắm rồi con thèm được ai đó đánh thức vào mỗi sáng để đi học. Con chỉ có đồng hồ báo thức, nhưng chuông reo là lại tắt và ngủ một mạch đến 9h hơn vì không ai có thể kề cạnh bên mình để nhắc nhở. Khóa tu cho con lại cảm giác được trở về với tuổi thơ, được hộ thiền rung chuông để thức dậy, rồi đến từng phòng để nhắc nhở mọi người một cách nhẹ nhàng, đâu đó con nhìn thấy trên ánh mắt hộ thiền có sự quan tâm, yêu thương chúng con, hay mỗi tối phải đi đến từng phòng để xem các thiền sinh đã an giấc chưa. Thật quý biết bao những điều không thể mua được.
Mỗi khi nghe chuông con cảm thấy may mắn vô cùng. Buổi sáng thức dậy đừng vội bước xuống giường, hãy ngồi ngay ngắn và thở, ý thức là ta đang còn đây và sự sống vẫn còn đó. Thầm cảm ơn đất trời cho ta thêm một ngày nữa để sống, một ngày mà ta có quyền đem hết con người của ta ra sống sao thật ý nghĩa và không hổ thẹn. Ngày hôm qua có thể ta còn nhiều vụng về trong hành động hay tư duy nên đã khiến cho ta và người khác đều không hạnh phúc. May mắn thay, là ta có thêm một ngày nữa để sửa chữa những lầm lỡ đó. Ta sẽ sử dụng trọn vẹn hết một ngày, không để cho những lo lắng, phiền muộn làm sứt mẻ hư hao bất kỳ giờ phút nào nữa hết…
Nếu như năm ngoái mỗi lần nghe chuông con sẽ buồn và có ý giận ngay luôn cả hộ thiền, ngẫm nghĩ lại thấy thật trẻ con. Nhưng năm nay tiếng chuông ấy lại làm tinh thần con tràn đầy năng lượng. Nhờ đã trải qua nhiều nỗi buồn và đau khổ mà con mới biết quý, và hạnh phúc giống như bây giờ. Cũng giống như hoa sen không thể mọc và tỏa hương trên đá quý hay kim cương, mà lại trên bùn. Hạnh phúc và khổ đau cũng vậy, chúng nương vào nhau. Chúng ta không thể quý trọng hạnh phúc ngọt ngào nếu chưa nếm trải vị cay đắng của khổ đau. Vì thế, nếu phải gặp những buồn đau trong cuộc đời, thì điều đó cũng tốt, nhờ thế mà trên nền tảng ấy ta nhận diện được hạnh phúc.
Năm nay, do chậm trễ đăng kí nên con đành phải chờ đăng ký dự bị, cũng nhờ vậy mà lần tham dự này con rất trân trọng nó vì 12 ngày là cơ hội để mình trải nghiệm với bản thân nhiều hơn và phải thật sự nghiêm túc. Con may mắn vì được biết đến Sư cô và có duyên thực hành thiền, con và các bạn còn trẻ mà có thể nghe được tiếng gọi bên trong của mình và định vị được mình trong đời sống. Một trong những may mắn lớn nhất của đời người là biết mình là ai và đặt mình đúng vị trí trong đời sống này để khỏi phải nuối tiếc, khắc khoải, để rồi mỗi ngày mình có rất nhiều niềm vui vì đã chọn đúng con đường phù hợp, để không phải trải qua những tháng ngày nhàm chán, mệt mỏi.
Thương gửi đến tấm lòng anh chị hậu phương: “Đôi khi mình muốn thay đổi cả thế giới nhưng thấy mình thật nhỏ nhoi. Không phải thế, cả thế giới giống như một bức tranh, một khi mảnh ghép nào thay đổi thì tất cả các mảnh ghép khác lại thay đổi theo để tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Hãy luôn yêu thương và lan tỏa tình yêu thương đến khắp tất cả mọi người. Hãy luôn phụng sự và bạn sẽ là người dẫn đầu. Chúng em yêu các anh chị, anh chị là tấm gương sáng để chúng em noi theo”.
Tuệ Lạc (TMBH) – SV năm 3 HVHK VN
(Khóa Thiền Thanh Niên 2017)