Hồng Trung Sơn – Nam Cát Tiên
Hồng Trung Sơn một buổi chiều nhạt nắng
Có mây trời lãng đãng phía trên cao
Có gió rừng nhè nhẹ lướt qua vai
Nghe êm ái như ngàn câu thương mến
Hồng Trung Sơn cứ mỗi hoàng hôn xuống
Có hương trầm hòa quyện giữa không trung
Tiếng mõ chuông và kinh kệ trầm hùng
Như mời gọi kẻ phong trần lãng tử
Hãy quay về với nẻo chánh đường ngay.
Hồng Trung Sơn khi canh gà vừa gáy
Tiếng chuông đồng vang nhẹ giữa hơi sương
Khe khẽ gọi, tỉnh đi đừng mê nữa
Dậy đi thôi! Quay đầu về quê cũ
Bước phiêu bồng như thế chẳng đủ sao
Cửa vô sanh chờ đó hãy bước vào
Bằng tỉnh thức và nước nguồn buông xả.
Bình minh lên tiếng chim rừng rộn rã
Bóng áo vàng xuất hiện giữa nắng mai
Thầy với trò ‘Hằng- Nguyện’ tựa lẫn nhau
Sống đạm bạc giữa núi đồi hiu quạnh.
Thân tuy nhỏ nhưng chí hùng nào nhỏ
Dáng không cao mà chí nguyện cao vời
Trải lòng từ lan rộng đến muôn nơi
Và độ thế thân tâm nào quản ngại
Hãy đến đây! Bạn ơi rồi sẽ thấy
Đến một lần, hứa hẹn có lần sau./.
Nguyên Châu
Bến Tre 29/7/Kỷ Sửu