Mùa hè ý nghĩa – Mùa Sen Tâm
Mùa hè – mùa của những cuộc chia ly, mùa của những đóa phượng nở đỏ rực, mùa của những phút giây thảnh thơi, thư giãn trong đời học sinh khi kết thúc một năm học vất vả. Ai cũng có cho mình một mùa hè tràn ngập kỉ niệm và đối với tôi dành thời gian tuy ngắn ngủi nhưng vô cùng ý nghĩa tại chùa Hồng Trung Sơn cho một mùa hè là một điều thiêng liêng hơn cả.
Tọa lạc tại khu vực Nam Cát Tiên, Đồng Nai, ở miền Nam Việt nam, ngôi chùa Hồng Trung Sơn hiện lên xinh đẹp, uy nghi giữa những dãy núi muôn hình vạn trạng mà tôi lần đầu tiên được chiêm ngưỡng. Khuôn viên chùa xanh mát bởi những tán cây và vô cùng thoáng đãng, ấm áp, phải chăng là bởi lòng bao dung, sự độ lượng của các sư thầy và hơn cả là sự linh thiêng của đức Phật. Được học tập trải nghiệm chỉ trong vỏn vẹn bốn ngày trong một ngôi chùa như vậy quả thật là một điều quý giá đối với tôi. Tôi và các bạn – tất cả những bạn học sinh từ khắp các bốn bể phương trời tụ họp lại nơi đây với một lòng kính trọng, với sự mong mỏi sẽ tìm được bến đỗ của cuộc đời mình. Chúng tôi được học rất nhiều thứ, từ những điều đơn giản nhưng không phải ai cũng làm được như ngồi thiền, tập thể dục, hoạt động nhóm… Cho đến những điều ý nghĩa mà không phải nơi nào cũng dạy mình như báo hiếu cha mẹ, kỹ năng mềm, kỹ năng sống… Mỗi một buổi học như thế khiến tôi phải soi lại mình để sửa đổi, để khắc phục.
Ngoài những giờ học như vậy, chúng tôi còn được thư giãn với các trời chơi bổ ích, các tiết mục hấp dẫn và đặc biệt nhất đối với tôi là những giây phút linh thiêng trong lễ Hoa Đăng. Vào giờ phút ấy, tôi nghe đâu đó những tiếng sụt sịt, những tiếng thổn thức và chính trên gương mặt tôi cũng lăn dài những giọt lệ của những nỗi niềm thầm kín khi nghĩ về đấng sinh thành của mình. Điều đó khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều về bổn phận làm con của mình sau khi nghe bài giảng của Thầy. Lời Thầy nói, lời Thầy kể chuyện, lời Thầy răn dạy như là lời thổ lộ của chính lòng tôi, và chính điều đó đã khiến tôi nhận ra rằng việc khó nhất trên đời này mà mình chưa làm được là nói một lời: “Con yêu mẹ!” Nó khiến tôi đau đớn dằn vặt, tự trách mình. Tôi muốn cảm ơn Thầy, cảm ơn các sư cô, cảm ơn chùa Hồng Trung Sơn nhiều lắm vì đã dạy tôi làm người, mà điều đó tôi không thể học được ở bất kì nơi đâu.
Mùa hè ý nghĩa của tôi đã bắt đầu với những ngày như thế. Dù lòng tôi còn thổn thức với những nỗi niềm khó nói nhưng tâm tôi cũng được vơi đi một phần nào khi luôn nhớ tới cách sống như Đóa Sen Tâm. Tôi mong một ngày không xa sẽ được tới chùa một lần nữa để vun vén hạt giống trong tâm hồn tôi và trở nên thật hoàn hảo với chính mình.
Nguyễn Thị Thu Trang
Chúng: Chân Thật