Tọa thiền nơi phố thị
Tiếng còi xe, tiếng người xôn xao, tiếng chân đi lại… các thiền sinh tại TP.HCM đã có cơ hội ôn tập thiền một ngày giữa những âm thanh ấy.
Tại Hồng Trung Sơn, thiền sinh vẫn luôn được ban tổ chức dành trọn những ưu tiên nhất để có thể tập trung thực hành trong sự thanh bình của rừng núi, giữa những thanh âm thiên nhiên lắng dịu; đặc biệt, ban phục vụ phải luôn luôn ý thức chánh niệm trong mọi hoạt động để giảm đến mức tối thiểu những tiếng ồn chung quanh để giúp thiền sinh có thể chuyên tâm thực hành. Hay như các khóa ôn tập hàng tháng tại Tổ đình Pháp Viện Minh Đăng Quang, thiền sinh cũng được dành cho thiền đường rộng rãi, yên tĩnh.
Sự thay đổi đột ngột bất khả kháng khiến ban tổ chức phải gấp rút tìm kiếm địa điểm, vận chuyển các vật dụng cần thiết cũng như liên hệ thông báo đến từng thiền sinh, …Thế rồi hơn 170 thành viên cũng đã có mặt tại giảng đường chùa Vĩnh Nghiêm, không lỡ mất ngày ôn luyện, nghe pháp mặc dù không gian nơi đây có vài hạn chế, hay phải dùng cơm hộp bên hiên chùa thay cho những buổi ngọ trai tươm tất, trang nghiêm trong trai đường. Tác nhân ngoại cảnh càng xao động thì mỗi thiền sinh lại càng nghiêm trì giới hơn, chánh niệm hơn trong từng giây phút thực hành.
Chợt nhận ra rằng, sự cố cũng có cái hay của nó, bởi chắc chắn rằng tất cả thiền sinh đều thuộc nằm lòng câu “thần chú”: “hiểu rõ quy luật vô thường” đã được đào luyện trong những khóa 10 ngày mà tự thân trải nghiệm trên chính thân tâm. Sống một cuộc đời bình lặng với những điều dễ chịu, thoải mái thì mấy ai nhận ra mình còn nhiều khiếm khuyết. Có câu nói vui rằng: “khó nhất tu nhà, thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa” – Những cây con trong vườn ươm luôn được bảo bọc, hộ trì khi mang ra trồng mới biết cây nào mạnh yếu. Các vị Thầy Tổ đã dạy: “Tùy duyên – bất biến” để nhắc nhở hành giả phải biết uyển chuyển nương theo hoàn cảnh mà ứng biến nhưng vẫn giữ được cốt lõi của pháp.
Điều gì đến phải đến, con người không thể muốn tạo hóa thỏa mãn ý thích của mình mà tự thân phải biết dung hòa với hoàn cảnh. Thuận duyên hay chướng duyên đều là những con sóng luân lưu, nếu ta cứng nhắc cái tôi chỉ mang lại khổ đau, phiền não hay hưởng thụ sẽ tham đắm, mong cầu.
Buổi ôn tập thiền hoàn mãn tốt đẹp, mỗi thiền sinh có lẽ hiểu hơn về 2 chữ “tu tập”. Chúng con xin thành kính gửi lời tri ân sâu sắc đến Thượng tọa Thích Thanh Phong – trụ trì chùa Vĩnh Nghiêm, Thượng tọa Thích Giác Dũng cũng như chư tăng bổn tự đã hoan hỷ trợ duyên cho chúng con được có nơi thực hành, có được những trải nghiệm mới mẻ để tiến bộ hơn trong hành trình hoàn thiện bản thân.
Sài Gòn, một ngày chủ nhật tháng tư.
Vĩ Nhân